Độ tuổi phù hợp: 4+
Thể loại: tình cảm gia đình, cảm động, bài học sâu sắc.
Mình đã gần như bật khóc khi đọc cuốn sách này. Và mình thấy thông điệp của nó cực kì ý nghĩa trong mùa giáng sinh, mùa đoàn tụ, mùa sum vầy như câu hát “the best time of the year, when everyone comes home” này.
Câu chuyện này được tác giả viết từ chính trải nghiệm cá nhân của mình khi có mẹ bị mắc chứng hay quên của người già. Cậu bé trong truyện từ bất ngờ khi bà cứ hỏi đi hỏi lại một câu đến giận dữ khi bà ăn hết mứt dâu rồi hoảng sợ khi bà mời mình uống trà lá cây. Cậu bé đã dần ít vào phòng bà.
Rồi một ngày khi bà đi mãi không thấy về, cậu vào phòng bà thì thấy trong ngăn kéo của bà rất nhiều tờ giấy bà tự ghi để nhắc mình nhớ tên mình là gì, nhà ở đâu, người thân tên là gì…. Cậu đã rất hối hận và lo lắng cho bà.
Sáng hôm sau bà được chú hàng xóm dắt về, chú thấy bà cứ loanh quanh đầu ngõ vì bà không nhớ nhà mình ở đâu. Cậu bé có lẽ sẽ vẫn thấy bà phiền phức, vẫn sợ hãi nhưng cậu đã bao dung hơn, bắt đầu bằng việc đi tất cho đôi chân trần của bà.
Câu chuyện này làm mình nhớ đến một lời thề mà mình thấy trong nhiều câu chuyện ngôn tình là “sẽ bên nhau dù già yếu, ốm đau hay bất kì chuyện gì xảy ra”. Nói ra lời thề ấy thật dễ dàng khi chúng ta còn trẻ khỏe, đang ngập tràn tình yêu. Nhưng khi bệnh tật hay tuổi già, tai ương ập đến, thật khó để vẫn giữ tình yêu, sự bao dung để kiên nhẫn ở bên, cho dù người đó là người yêu hay bố mẹ, anh em của chúng ta. Nên câu chuyện này rất đời, không màu hồng nhưng mình tin là chính bố mẹ hay những đứa trẻ sẽ cảm nhận được điều gì đó, để kiên nhẫn hơn nếu chẳng may người thân của ta ốm đau, bệnh tật.
Vì gia đình chính là như thế! Mong rằng tất cả chúng ta sẽ luôn bình an, khỏe mạnh. Nhưng cũng mong rằng nếu một ngày có khó khăn, ta vẫn còn những người thân luôn bao dung bên cạnh ❤