Đây không hẳn là 1 bộ sách xuất sắc khiến mình phải trầm trồ nhưng là 1 bộ sách rất phù hợp để đọc cho các bạn nhỏ tầm 2-4 tuổi vì:
– Hình vẽ đơn giản, tươi sáng.
– Chữ to, rõ ràng, nổi bật luôn.
– Ngắn gọn, trực tiếp, không giáo điều, không dài dòng khuyên bảo thế này thế kia, hậu quả này kia. Nó như những ví dụ, tình huống để bố mẹ nói chuyện, trao đổi với bé để hình thành nên cách cư xử phù hợp cho những em bé bắt đầu thích nghi và mở rộng đời sống xã hội, học cách chung sống, tương tác và giao tiếp với mọi người.
Mình k thích tên 2 cuốn là “Tớ không đánh đâu” và “Tớ không cắn đâu” cũng như cách đặt vấn đề là “Tớ muốn đánh…”, làm thế là không tốt rồi lời hứa hẹn là không cáu nữa. Thứ nhất là ngay tiêu đề và cách đặt vấn đề đã nhấn mạnh đến việc đánh và cắn, mình nghĩ sẽ phản tác dụng khiến bé chú trọng đến hành vi ấy hơn. Thứ hai là cáu kỉnh là cảm xúc mà, chúng ta hoàn toàn có thể cho phép trẻ cảm thấy cáu kỉnh, bực bội, tức giận, chúng ta chỉ k cho phép trẻ đánh người khác, làm tổn thương người khác và đồ vật thôi. Giống như cách giải quyết của cuốn sách là thay vì đánh em con có thể đánh trống, thay vì đẩy bạn có thể đẩy xích đu, thay vì cắn bạn có thể cắn táo… Mình nghĩ nếu cuốn sách này nói là khi cảm thấy tức giận, nếu muốn cắn thì con hãy cắn táo, nếu muốn đẩy hãy đẩy xích đu, nếu muốn đánh hãy đánh trống thì có khi nào sẽ thích hợp và hiệu quả hơn không? Không cần nhắc đến và nhấn mạnh đến hành vi sai là đánh bạn, đẩy bạn, cắn bạn?