Ngày trước mình đến chơi nhà một chị bạn lấy chồng người Mỹ, khi mình vừa bước vào nhà, sau khi chào mình xong, chị ấy giới thiệu mình với con gái chị ấy.
“Anna, xin giới thiệu với con đây là cô Huyền bạn mẹ.”
“Cô Huyền, đây là Anna, năm nay con 4 tuổi.”
Ôi mình bị đứng hình. Chưa bao giờ có ai giới thiệu mình một cách nghiêm túc như vậy với một bạn nhỏ. Thường đến nhà người khác, mình chỉ chào các bạn nhỏ, có khách đến nhà mình cũng chỉ chào mời khách vào nhà và coi như ngó lơ con (không bắt con phải chào khách). Việc giới thiệu khách với con một cách nghiêm túc mà không bắt con phải chào khách như chị bạn mình thì mình thấy là lần đầu tiên.
Và mặc dù rất khâm phục và muốn học hỏi nhưng mình toàn quên và chưa áp dụng lần nào. Mình nghĩ nó là cách hành xử ăn sâu vào suy nghĩ của mình và rất nhiều bố mẹ khác, kiểu như đây là khách của mình, con chẳng có liên quan gì. Nhưng con là một phần của gia đình, có khách đến thì việc giới thiệu thể hiện sự tôn trọng con và cả khách nữa. Có những người bạn đến chơi nhà mình nhiều lần lắm mà con mình vẫn chưa từng nhớ tên người đó hay ấn tượng gì. Đến hôm trước con nói nhầm tên một người bạn mình, mình mới vỡ lẽ lại nhớ lại bài học ở nhà chị bạn mình.
Từ giờ nếu mình đến nhà ai chơi, mình sẽ nhờ bạn ấy giới thiệu mình với các bạn nhỏ một cách nghiêm túc. Và nếu có khách đến chơi, mình cũng sẽ giới thiệu với con một cách nghiêm túc.
Ảnh là một bộ sách mà mình rất yêu mến, mình học được rất nhiều từ sự kiên nhẫn và dịu dàng của mẹ gấu mèo Chester <3